Chủ Nhật, 23 tháng 4, 2017

DÂN VÀ QUAN

1. Dân 
Nói về dân xin kể câu chuyện mà tôi là người trong cuộc. Khi đó tôi làm cán bộ của Ban Quản lý dự án Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Thái Bình:
Câu chuyện xảy ra khi giải phóng mặt bằng ngay giữa khu dân cư đông đúc, đó là thị trấn Hưng Hà.
Dự án cống Đồng Nhân khi đó vì sự bùng nhùng trong giải phóng mặt bằng với người dân mà mãi không triển khai được. Tôi là người được cử xuống để thay một cán bộ giám sát khác, sau khi tìm hiểu mọi việc tôi nói với Chủ tịch Thị trấn: nếu anh quyết tâm việc giải phóng tôi khẳng định là giải quyết được.
Khu vực giải phóng mặt bằng nằm ở giữa khu chợ tự phát cạnh đường quốc lộ, toàn dân có số má, anh chị của Thị trấn. Khi tôi xuống làm việc về giải phóng mặt bằng, hóa ra không phải người dân không muốn thực hiện Dự án mà chẳng qua họ muốn bồi thường theo yêu cầu của họ. Tuy nhiên, yêu cầu đó lại không thể đáp ứng do đất họ tự ý lấn chiếm. Tôi nhớ, có một người đàn ông bặm trợn cầm dao dọa tôi: cán bộ giám sát cũ đã công nhận diện tích giải tỏa nhà anh là 16m2 rồi, chú mà không đồng ý công nhận diện tích đó thì đừng có bước chân ra khỏi đây. Tôi cười nói: sổ đỏ của nhà anh có 12m2 thì tôi có muốn cũng chả dám công nhận diện tích theo ý của anh, anh có chém tôi cũng đành chịu. Mà tôi nói luôn với anh nếu anh chém tôi thì vớ vẩn anh không giữ được cái mạng sống chứ đừng nghĩ đến lợi lộc gì!
Hóa ra có vấn đề giữa cán bộ giải phóng mặt bằng với tính pháp lý về đất đai của người dân nên sự việc nhùng nhằng không đi đến hồi kết. Tuy nhiên, nhờ quyết tâm của vị Chủ tịch Thị trấn và sự lỳ lợm của tôi, việc giải phóng mặt bằng cũng hoàn thành.
Sự việc chưa dừng lại ở đó, một lần có việc đi qua Thị trấn, bất chợt một người đàn ông bặm trợn nhảy ra chặn đầu xe, vẫn người đàn ông dọa chém tôi năm xưa! Anh ta nói: mời chú vào uống nước, tôi cười bảo: tôi lại tưởng anh nhảy ra chặn xe để chém tôi cơ đấy!
Ngồi trong quán nước, anh ta gãi đầu: chú thông cảm, dân thì gian mà quan thì tham. Tuy nhiên, nghe chú phân tích anh cũng thấy cái sai của anh. Ai chả có tý gian, không gian được thì thôi... À mà, từ ngày làm xong công trình, mọi thứ khang trang hẳn chú ạ!
Ờ nhỉ! Dân thì gian, quan thì tham. Nhưng mà dân có gian thì vẫn biết đến điểm dừng...
2. Quan 
Nói về quan chắc cũng phải nói qua về tôi: làm trong cơ quan hành chính, cũng có hệ số trách nhiệm mặc dù bé tý, vả lại có đôi chỗ, đôi lúc được người nọ, người kia gọi lại quan anh, quan bác... Vì vậy,có lẽ tôi cũng được gọi là quan dù chỉ là chức quan Bật Mã Ôn!
Nói về quan, có lẽ phải nói lại một tý về dân. Dân thì gian, cái gian của dân dẫu sao cũng chỉ bé bằng cái móng tay, cái gian của dân chẳng qua cũng chỉ là cái tư lợi nhỏ nhoi. Mà dân dẫu có gian đến mấy thì vẫn phải có điểm dừng.
Nói về quan là nói đến công quyền! Việc quan là việc ảnh hưởng đến nhiều người, nhiều đối tượng, thậm chí làm quan to còn ảnh hưởng đến cả quốc gia!
Cái tham của quan dính đến công quyền, mà công quyền thì không chỉ có riêng cái tư lợi như dân. Dân thì thấp cổ bé họng...
Làm quan thì ăn to, nói lớn chứ không thấp cổ bé họng như dân!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét