Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2019

XÁC BƯỚM, BẦY SÂU VÀ CÁI CÂY MỤC RUỖNG


Vào mùa đông nọ, khi tất cả các cây cối đều rụng lá xác xơ thì có một con bướm sặc sỡ bay đến gạ gẫm một cái cây rằng: nó sẽ đem đến một mùa xuân đầy cánh bướm tạo vẻ đẹp lộng lẫy như thiên đường cho cái cây.
Cái cây lâu năm với lịch sử hào hùng đi qua bao mùa giông bão nhưng vốn dĩ chất phác tin là thật và đồng ý cho con bướm trú ngụ. Rồi mùa xuân cũng đến thật bởi đó là quy luật của tự nhiên, khi cây nẩy lộc đâm với những chiếc lá xanh lướt, nó vui vẻ nghĩ đến thiên đường đầy cánh bướm.
Thế rồi con bướm đẻ ra một bầy sâu, cả con bướm và bầy sâu đưa cái cây vào mê trận với những lời lừa đảo: bướm đã cho cây một mùa xuân, một mùa xuân tươi đầy cánh bướm khắp nơi nơi...
Và bầy sâu cứ nhung nhúc phát triển ăn cả lá, đục cả thân cây, chúng ăn không từ một thứ gì khiến cây mục ruỗng và héo tàn. Con bướm kia qua thời gian cũng chết, bầy sâu đã quyết định giữ lại xác bướm để ru ngủ cái cây về một thiên đường của những cánh bướm.
Theo thời gian, cái cây cứ ngày một xác xơ, héo tàn bởi bầy sâu trong khi những cây bên cạnh đơn hoa, kết trái nhờ những bầy ong cần mẫn và chăm chỉ...
Ôi cái thiên đường có lẽ mãi chỉ là ước mơ với một cái cây đã có cả một chiều dài lịch sử đầy oai hùng và một hiện tại đầy đau thương trong sự dối lừa của con bướm sặc sỡ đầy hiểm độc 🤕🤕🤕🤕🤕

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét